Hán Hòa Đế

Hán Hòa Đế (chữ Hán: 漢和帝; 7913 tháng 2, 105), là vị Hoàng đế thứ tư của nhà Đông Hán, và là hoàng đế thứ 19 của nhà Hán trong lịch sử Trung Quốc, trị vì từ năm 88 đến năm 105, tổng cộng 17 năm.Thời kỳ cai trị của ông là thời bắt đầu suy tàn của nhà Đông Hán, khi Đậu thái hậu (竇太后) lên nắm quyền và để cho họ ngoại của bà ta thâu tóm hết quyền hành. Sau đó, dưới sự ủng hộ của hoạn quan Trịnh Chủng (鄭眾) và anh trai ông là Thanh Hà Hiến vương Lưu Khánh (劉慶), ông đã tiến hành loại trừ ngoại thích họ Đậu, nắm lại quyền hành. Với sự kiện này, triều đại của ông lại châm ngòi cho vấn đề hoạn quan can chính, là một trong những nguyên nhân chính yếu gây lũng đoạn chính quyền nhà Đông Hán suốt tới tận hết thời Hán Linh Đế gần cả trăm năm sau. Mặc dù vậy, nhưng thời cai trị của ông tương đối yên ổn, kinh tế phát triển tốt nên sử sách gọi thời kỳ này là Vĩnh Nguyên chi trị (永元之治).Trong thời gian cai trị của Hán Hòa Đế, người Khương bắt đầu đe dọa vùng biên giới của nhà Hán. Và cũng chứng kiến việc phát minh ra giấy bởi hoạn quan Thái Luân (蔡伦) vào năm 105.

Hán Hòa Đế

Thân mẫu Cung Hoài hoàng hậu
Tên đầy đủNiên hiệuThụy hiệuMiếu hiệu
Tên đầy đủ
Lưu Triệu (劉肇)
Niên hiệu
  • Vĩnh Nguyên (永元: 893/105)
  • Nguyên Hưng (元興: 412/105)
Thụy hiệu
Hiếu Hòa Hoàng đế (孝和皇帝)
Miếu hiệu
Mục Tông (穆宗; sau bị bỏ)
Kế nhiệm Hán Thương Đế
Tiền nhiệm Hán Chương Đế
Triều đại Nhà Đông Hán
Hậu duệHậu duệ
Hậu duệ
Lưu Thắng
Lưu Long
Lưu Bảo
Lưu Thành
Lưu Lợi
Lưu Hưng
Trị vì 88105
Sinh 79
Phối ngẫu Âm hoàng hậu
Hòa Hi Đặng Hoàng hậu
Mất 13 tháng 2, 105
Lạc Dương, Trung Quốc
An táng Thận Lăng (慎陵)
Thân phụ Hán Chương Đế